Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Thơ Ukraine - T. Shevchenko


50=RỪNG TRÊN ĐỒI MỘ CỔ

Rừng trên đồi mộ cổ
Có hai cây dương cao
Đang quấn quít lấy nhau
Đang cùng nhau thi thố.

Trời lặng im không gió
Nhưng cây vẫn cúi mình
Đấy là cuộc đua tranh
Hai chị em phù thủy.

Chuyện là ngày xưa, họ
Cùng yêu chàng Ivan
Và chàng trai bình thường
Yêu cả hai phù thủy.

Gọi mộtem yêu mến
Người khácem yêu thương
Nhưng bỗng có một hôm
Dưới cây sồi có chuyện.

Cả ba kéo nhau đến
Kêu: “Thế không được rồi
Anh nhạo báng chúng tôi”.
Rồi chị em cùng biến.

Họ cùng nhau đi tìm
Thứ cây độc màu xanh
Rồi đem về sắc thuốc
Để đầu độc Ivan.

Họ khóc và nức nở
Chuyện yêu đương là thế
Thuốc độc đã sẵn sàng
Để đầu độc Ivan.

Sau đó họ đem chôn
Giữa những ngôi mộ cổ
Không tiếc thương gì cả
Họ bước đi thong dong.

Buổi sáng nọ trên đồng
Họ ngồi khóc Ivan
Rồi đem thứ thuốc sắc
Tự đầu độc chính mình.

Ông Trời – để làm gương
Trừng phạt hai chị em
Biến họ thành cây gỗ
Ấy là những cây dương.

Và trên mộ Ivan
Nằm ở ven bìa rừng
Những cây dương cúi xuống
Dù có gió, dù không.
[1848]

 50= Коло гаю в чистім полі

Коло гаю в чистім полі,
На самій могилі,
Дві тополі високії
Одна одну хилить.

І без вітру гойдаються,
Мов борються в полі.
Ото сестри-чарівниці —
Отії тополі.

Закохалися обидві
В одного Івана;
А Іван, козак звичайний,
Обох їх не ганив,

А лицявся то з тією,
То з другою любо...
Поки в яру увечері
Під зеленим дубом

Не зійшлися усі троє.
— Отак-то ти, кате!
Згнущаєшся над сестрами... —
І пішли шукати

Трути-зілля, щоб Івана
Завтра отруїти.
Найшли зілля, накопали
І стали варити.

Заплакали, заридали...
А нема де дітись,
Треба варить. Наварили,
Йвана отруїли

Й поховали коло гаю
В полі на могилі.
І байдуже? Ні, не дуже.
Бо сестри ходили

Що день Божий вранці-рано
Плакать над Іваном,
Поки самі потруїлись
Тим зіллям поганим.

А Бог людям на науку
Поставив їх в полі
На могилі тополями.
І тії тополі

Над Іваном на могилі,
Коло того гаю,
І без вітру гойдаються,
І вітер гойдає.
[Друга  половина  1848, Косарал]


51=TÔI XINH ĐẸP VÀ TÔI GIÀU CÓ

Tôi xinh đẹp
Và tôi giàu có
Nhưng chẳng ai yêu cả
Thật khổ thân tôi.
Thật khó sống trên đời
Mà không yêu ai cả
Quần nhung áo lụa
Mà để cho ai.
Giá mà tôi được yêu
Giá được làm đám cưới
Cùng với chàng trai ấy
Nhưng đâu phải tại tôi!
Mẹ cha không hề ngủ
Suốt ngày đêm canh giữ
Không cho tôi ra vườn
Được tự do một mình.
Nếu được đi thì tôi sẽ tìm
Gặp người không yêu tóc bạc
Gặp chàng trai giàu đáng ghét
Gặp tên kẻ thù độc ác!
[1848]

51= І багата я

І багата я,
І вродлива я,
Та не маю собі пари,
Безталанна я.
Тяжко, тяжко в світі жить
І нікого не любить,
Аксамитові жупани
Одинокій носить.
Полюбилась би я,
Одружилась би я
З чорнобривим сиротою,
Та не воля моя!
Батько, мати не сплять,
На сторожі стоять,
Не пускають саму мене
У садочок гулять.
А хоч пустять, то з ним,
З препоганим старим,
З моїм нелюбом багатим,
З моїм ворогом злим!
[Друга половина 1848, Косарал]



52=SỐ PHẬN EM LÀ VẬY

Em gặp gỡ với người
Rồi cùng làm đám cưới
Với chàng trai mồ côi
Số phận em là vậy!

Chàng vào lính - chắc gì
Có ngày còn trở lại
Người ta bắt chàng đi
Mừng hay không, đành vậy!

Vợ lính em trở thành
Và cô đơn thế đấy
Sống trong mái nhà tranh
Số phận em là vậy!
[1848]
 52= Полюбилася я 

Полюбилася я, 
Одружилася я 
З безталанним сиротою 
Така доля моя!

Люде гордії, злі 
Розрізнили, взяли 
Та повезли до прийому 
Оддали в москалі!

І московкою я, 
Одинокою я 
Старіюся в чужій хаті — 
Така доля моя!


[Друга половина 1848, Косарал]


53=MẸ SINH RA EM

Mẹ em sinh ra em
Trong nguy nga cung điện
Mẹ nâng niu, chiều chuộng.

Lớn lên trong nhung lụa
Tránh mọi ánh mắt nhìn
Em cứ thế lớn lên.

Rồi như điều kỳ diệu
Em xinh đẹp lạ thường
Chẳng còn ai đẹp hơn.

Nhưng mà em đi yêu
Một chàng trai rất nghèo
Mẹ ra điều ngăn cấm.

Dù giàu có, giờ đây
Một mình trong cung điện
Không ngủ, dù giường nệm.

Như cỏ hoa đồng nội
Em dần héo, tàn phai
Sống cho hết cuộc đời.

Em không mong Thượng đế
Chẳng còn đợi chờ ai...
Chỉ còn mẹ già thôi.

Dù mẹ em chịu đựng
Còn em đến hết đời
Vẫn nguyền rủa mẹ thôi.
[1848]

53= Породила мене мати 

Породила мене мати 
У високих у палатах, 
Шовком повила.

У золоті, в оксамиті, 
Мов та квіточка укрита, 
Росла я, росла.

І виросла я на диво: 
Кароока, чорнобрива, 
Білолицяя.

Убогого полюбила, 
Мати заміж не пустила, 
Осталася я

У високих у палатах 
Увесь вік свій дівувати, 
Недоля моя.

Як билина при долині, 
В одинокій самотині 
Старіюся я.

На світ божий не дивлюся,
Ні до кого не горнуся... 
А матір стару...

Прости мене, моя мати! 
Буду тебе проклинати, 
Поки не умру.


[Друга половина 1848, Косарал]


54=GIÓ THỔI TUYẾT RƠI

Gió thổi tuyết rơi ngoài đường

Làm thành bão tuyết

Bên bờ giậu theo con đường
Một bà góa đi cà nhắc.

Bà góa đến trước tiền đình
Hỏi những người giàu có
Về đứa con trai của mình
Vào lính năm kia giờ đâu đó.

Một ý nghĩ trong đầu
Khi về già được ở với nàng dâu
Được sống trong yên lặng
Nhưng điều này chẳng đến
Bà van xin rồi cúi xuống
Cầu cho đứa con của mình
Đặt cây nến trước tượng Thánh linh thiêng.
[1848]

 54= По улиці вітер віє

По улиці вітер віє 
Та сніг замітає. 
По улиці попідтинню 
Вдова шкандибає

Під дзвіницю, сердешная, 
Руки простягати 
До тих самих, до багатих, 
Що сина в солдати

Позаторік заголили. 
А думала жити... 
Хоч на старість у невістки 
В добрі одпочити. 
Не довелось. Виблагала 
Тую копійчину... 
Та пречистій поставила 
Свічечку за сина.

[Друга половина 1848, Косарал]


55=TIẾNG CHIM TU HÚ

Tiếng chim tu hú gáy

Trong rừng cây xanh xanh
Ngồi khóc một cô gái
Vì không có bạn tình.

Những tháng năm thiếu nữ
Đều biến mất tăm hơi
Như bông hoa, vừa nở
Đã mau chóng tàn phai.

Giá có mẹ có cha
Giá mẹ cha giàu có
Giá có kẻ chào thưa
Giá có người giạm ngõ.

Nhưng tất cả đều không
Em như người khốn khổ
Và sẽ chết cô đơn
Ở một nơi nào đó.
[1848]

 55= Закувала зозуленька 

Закувала зозуленька 
В зеленому гаї, 
Заплакала дівчинонька — 
Дружини немає.

А дівочі молодії 
Веселії літа, 
Як квіточки за водою, 
Пливуть з сього світа.

Якби були батько, мати 
Та були б багаті, 
Було б кому полюбити, 
Було б кому взяти.

А то нема, сиротою 
Отак і загину, 
Дівуючи в самотині, 
Де-небудь під тином.


[Друга половина 1848, Косарал]


56=NGOÀI ĐƯỜNG PHỐ KHÔNG VUI

Ngoài đường phố không vui
ở nhà cha mẹ chửi
Muốn sang hàng xóm chơi
Mẹ cha em không thả.

Làm sao có tự do đây
Ngồi nhà không mệt lử
Hay là yêu người khác đây
Hoặc là đi tự tử.

Em đeo bông hoa tai
Cả dây chuyền cũng vậy
Chủ nhật này có hội
Không đi sẽ phí hoài.

Em sẽ gọi người ta
Mang trầu cau giạm ngõ
Hoặc là em sẽ bỏ.
Còn nếu ngồi ở nhà
Thà tự tử còn hơn.
[1848]

56=На улиці невесело

На улиці невесело, 
В хаті батько лає, 
А до вдови на досвітки
Мати не пускає.

Що ж мені робити, 
Де мені подітись? 
Чи то з іншим полюбитись, 
Чи то утопитись?

Ой надіну я сережки 
І добре намисто, 
Та піду я на ярмарок 
В неділю на місто.

Скажу йому: «Сватай мене 
Або одчепися!.. 
Бо як мені у матері... 
То лучче топиться».


[Друга полонина 1848, Косарал]


57=KATERINA

Cô gái tên Katerina
Có ngôi nhà sàn gỗ
Một lần, có ba người khách ghé
Họ đến từ thành phố Zaparoze.

Một người có tên: Semen Bosy
Người kia tên: Ivan Goly
Người thứ ba - Ivan Yaroshenko.
“Chúng tôi đi vòng quanh Ba Lan đấy
Và chúng tôi đi khắp Ukraina
Nhưng không đâu nhìn thấy
Cô gái nào đẹp hơn Katerina!”

Một người thốt lên rằng
“Giá mà tôi giàu có
Thì tôi đem hết bạc vàng
Tặng cho Katerina đó
Chỉ mong sao có nàng”.
Người thứ hai thì thầm:
“Ơi những người anh em
Giá mà tôi khỏe như lực sĩ
Thì tôi trao hết cho nàng
Chỉ mong được có em”.
Còn người thứ ba thì nói:
Vì Katerina
Tôi sẽ làm tất cả
Không có việc gì khó
Với tôi trên đời này”.

Katerina suy nghĩ một hồi
Rồi trả lời ba người khách:
“Em có người anh trai
Đang chịu cảnh tù đày
Ở Crưm, hay đâu đấy
Ai cứu được anh ấy
Thì em đây sẽ của người!”

Thế là ba chàng trai
Cùng nhau thắng yên ngựa
Rồi họ lên đường
Để đưa về kẻ tha hương -
Người anh trai của Katerina yêu mến.

Thế rồi một người chết đuối
Ở vùng cửa sông
Người thứ hai chết vì đâm vào cọc
Ở vùng Ca-dơ-lốp
Chỉ còn người thứ ba
Ivan Yaroshenko
Đã từ nhà tù
Ở vùng Ba-tri-sa-rai
Cứu được người anh trai
Của Katerina yêu dấu!

Một buổi sáng cánh cửa kêu cót két
Có ai đấy bước vào nhà:
“Hãy dậy mau Katerina
Để gặp người anh trai yêu quí!”
Katerina như người trong mộng mị
Và cô kêu lên:
“Em đã nói không thật một điều
Đây không phải anh trai, mà người yêu!”
“Em đã lừa dối các anh...”
Rồi cô ngã lăn đùng xuống đất.
“Nào người anh em ta đi khỏi nơi này
Đi khỏi ngôi nhà nguyền rủa!”
Rồi họ đuổi theo ngọn gió
Như cánh chim bay.

Katerina tươi trẻ
Người ta đã chôn cô trên đồng
Còn những người Zaparoze trên thảo nguyên
Đã trở thành anh em kết nghĩa.
[1848]

 57= Катерина

У тієї Катерини 
Хата на помості
Із славного Запорожжя 
Наїхали гості.

Один Семен Босий, 
Другий Іван Голий, 
Третій славний вдовиченко 
Іван Ярошенко. 
«З'їздили ми Польщу 
І всю Україну, 
А не бачили такої, 
Як се Катерина».

Один каже: «Брате, 
Якби я багатий, 
То оддав би все золото 
Оцій Катерині 
За одну годину». 
Другий каже: «Друже, 
Якби я був дужий, 
То оддав би я всю силу 
За одну годину 
Оцій Катерині». 
Третій каже: «Діти, 
Нема того в світі, 
Чого б мені не зробити 
Для цієї Катерини 
За одну годину».

Катерина задумалась 
І третьому каже: 
«Єсть у мене брат єдиний 
У неволі вражій! 
У Криму десь пропадає; 
Хто його достане, 
То той мені, запорожці, 
Дружиною стане».

Разом повставали, 
Коней посідлали, 
Поїхали визволяти 
Катриного брата.

Один утопився 
У Дніпровім гирлі, 
Другого в Козлові 
На кіл посадили. 
Третій, Іван Ярошенко, 
Славний вдовиченко, 
З лютої неволі, 
Із Бахчисараю, 
Брата визволяє.

Заскрипіли рано двері 
У великій хаті. 
«Вставай, вставай, Катерино, 
Брата зустрічати». 
Катерина подивилась 
Та й заголосила: 
«Це не брат мій, це мій милий, 
Я тебе дурила...» 
«Одурила!..» — І Катрина 
Додолу скотилась 
Головонька... «Ходім, брате, 
З поганої хати». 
Поїхали запорожці 
Вітер доганяти.

Катерину чорнобриву 
В полі поховали, 
А славнії запорожці 
В степу побратались.

[Друга полонина 1848, Косарал]



58=MẸ RU CON

À ơi, mẹ ru con
Ngày cũng như đêm
Mai này con khôn lớn
Con ra đi khắp Ukraina
Con sẽ trách mẹ trách cha
Con nguyền rủa mẹ
Và chacon không nhớ
Mẹ có lỗi con à
Mẹ mất rồi, con đừng đi ra thiên hạ
Mà con hãy đi vào rừng
Rừng không yêu cầu, không tra hỏi
Con hãy dạo chơi ở đó nghe con!
Và nếu con nhìn thấy cây kim ngân
Thì con hãy dừng lại
Mẹ từng yêu cây kim ngân này đấy
Con hãy cúi chào kim ngân
Còn khi con quay trở về làng
Con đừng lo lắng nhé
Và khi bế đứa con nhìn thấy mẹ
Thì con hãy quay lưng.
[1848]

58= Ой люлі, люлі, моя дитино

Ой люлі, люлі, моя дитино,
Вдень і вночі.
Підеш, мій сину, по Україні,
Нас кленучи.
Сину мій, сину, не клени тата,
Не пом’яни.
Мене, прокляту, я твоя мати,
Мене клени.
Мене не стане, не йди меж люди,
Іди ти в гай,
Гай не спитає й бачить не буде,
Там і гуляй.
Найдеш у гаї тую калину,
То й пригорнись,
Бо я любила, моя дитино,
Її колись.
Як підеш в села, у тії хати,
То не журись.
А як побачиш з дітками матір,
То не дивись.
[Друга  половина  1848, Косарал]




59=MÀN SƯƠNG
 
Màn sương bay trên thung lũng mênh mông
Em đang sống với mẹ cha vui vẻ
Nhưng quả thật đời sẽ hạnh phúc hơn
Về phía sau đồi làm người vợ trẻ.

Em ra đi khắp xóm, đi khắp vùng
Vào rừng tối tìm cho mình người bạn:
Người ở đâu, hỡi người em yêu thương
Người ở đâu, con đại bàng dũng mãnh?”

Cứ để mặc bố mẹ sẽ đi tìm
Anh ở đâu hỡi người em yêu dấu
Trang phục ngày cưới của hai chúng mình
Sẽ có màn đêm bao la che phủ.

Cô gái lấy chồng – và cô thất vọng
Thà rằng ngày ấy cô chẳng yêu ai
Thà rằng sống mà tình không biết đến
Cũng còn hơn một cuộc sống như vầy.
[1848]

59= Туман, туман долиною

Туман, туман долиною,
Добре жити з родиною.
А ще лучше за горою
З дружиною молодою.

Ой піду я темним гаєм,
Дружиноньки пошукаю.
Де ти? Де ти, озовися!
Прийди, серце, пригорнися.

Нумо, серце, лицятися
Та поїдем вінчатися,
Щоб не знали батько й мати,
Де ми будем ночувати.

Одружилась, заховалась,
Бодай була не кохалась.
Легше було б самій жити,
Як з тобою в світі битись.
[Друга  половина  1848, Косарал]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét