95=TA TỪNG CHƠI VỚI NHAU
Ta từng chơi với nhau, cùng lớn lên
Rồi ta chia tay một thời tuổi trẻ
Ta bước ra đời mỗi người mỗi ngả
Rồi lại gặp nhau và đã kết hôn
Và lặng lẽ cùng nhau đi hết con đường
Bằng trái tim yêu của chung hai đứa
Bằng tấm chân tình đến ngày xuống mộ
Mà hai người sống ở cõi trần gian.
Ôi, chúng con xin lạy Chúa lòng lành!
Xin cho lớn lên, xin cho tươi tốt
Xin cho kết hôn, xin cho lên đường
Không cãi nhau trên con đường khó nhọc
Xin cho ánh sáng về nơi ấm áp
Không khóc lóc, không giận dữ, thở than
Cho xin hơi thở bất tử của tình
Xin ánh sáng mang về nơi cực lạc.
[1860]
95= Росли укупочці, зросли
Росли укупочці, зросли;
Сміятись, гратись перестали.
Неначе й справді
розійшлись!..
Зійшлись незабаром.
Побрались;
І тихо, весело прийшли,
Душею-серцем неповинні,
Аж до самої домовини.
А меж людьми ж вони жили!
Подай же й нам, всещедрий
Боже!
Отак цвісти, отак рости,
Так одружитися і йти,
Не сварячись в тяжкій
дорозі,
На той світ тихий перейти.
Не плач, не вопль, не
скрежет зуба —
Любов безвічную, сугубу
На той світ тихий принести.
25 іюня [1860, С.-Петербург]
96=CÂY DỪA CẠN NỞ HOA
Tặng N. Ya. Makarov
Kỷ niệm ngày 14 tháng 9
Cây dừa cạn nở hoa
Trải hết mình xanh tốt
Nhưng mà cơn giá rét
Làm chết những bông hoa.
Băng giá trùm khu vườn
Giết những bông hoa đẹp
Thương cây dừa tội nghiệp
Tiếc cho cả giá băng!
[1860]
96= Барвінок цвів і зеленів
Н. Я. Макарову
на пам’ять 14
сентября
Барвінок цвів і
зеленів,
Слався,
розстилався;
Та недосвіт
передсвітом
В садочок
укрався.
Потоптав веселі
квіти,
Побив...
Поморозив...
Шкода того
барвіночка
Й недосвіта
шкода!
14 сентября
[1860, С.-Петербург]
97=GỬI L.
Anh sẽ cất một mái nhà tranh
Và anh sẽ trồng một khu vườn
Sẽ ngồi xem, và anh đi lại
Trong cõi tĩnh lặng bình yên.
Và rồi trong tĩnh lặng, trong cô đơn
Anh sẽ say sưa trong giấc ngủ
Trong giấc mơ này anh sẽ thấy em
Và anh sẽ mơ thấy mẹ hiền
Những gì một thời từng quên lãng
Sẽ thấy hết trong mơ… và em!
Nhưng mà không… anh không thể ngủ
Bởi vì anh đã mơ thấy em
Em bước vào cõi yên lặng của anh
Và em đã gây nên điều tai họa
Em đốt thành tro cõi thiên đường.
[1860]
97= Л.
Поставлю хату і
кімнату,
Садок-райочок
насажу.
Поси́жу я і
похожу
В своїй
маленькій благодаті.
Та в
одині-самотині
В садочку буду
спочивати,
Присняться
діточки мені,
Веселая
присниться мати,
Давнє-колишній
та ясний
Присниться сон
мені!.. і ти!..
Ні, я не буду
спочивати,
Бо й ти
приснишся. І [в] мали́й
Райочок мій
спідтиха-тиха
Підкрадешся,
наробиш лиха...
Запалиш рай мій
самотний.
27 сентября
[1864 С.-Петербург]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét