Thứ Năm, 25 tháng 10, 2018

Ta hát với nhau


75=TA HÁT VỚI NHAU

Ta hát với nhau rồi sau đấy giã từ
Không nước mắt, không nói lời giã biệt
Liệu ta còn gặp lại nhau không biết
Đ cùng nhau ta lại hát như xưa?

Có thể gặp lại nhau, nhưng đến bao giờ?
Và đâu? Bài hát gì sẽ hát
Không đây, và tất nhiên, bài hát khác
Chẳng phải bài đã từng hát ngày xưa!

Cuộc sống đây đầy nỗi âu lo
Nên đây những bài vui không hát
Nhưng dù sao những ngày ta có được
chốn này đã buồn nhớ cùng nhau.

Ta nhớ về vùng đất chẳng u sầu
Sông Đnhép oai hùng, những ngọn đồi vạm vỡ
Và cả những khổ đau thời tuổi trẻ
Và thiên đường tội lỗi tháng ngày xanh!
[1850]

75= Ми заспівали, розійшлись

Ми заспівали, розійшлись,
Без сльоз і без розмови,
Чи зійдемося ж знову?
Чи заспіваємо коли?

А може, й те... Та де? Якими?
І заспіваємо яку?
Не тут і, певне, не такими!
І заспіваєм не таку!

І тут невесело співали,
Бо й тут невесело було,
Та все-таки якось жилось,
Принаймні вкупі сумували,

Згадавши той веселий край,
І Дніпр той дужий, крутогорий,
І молодеє теє горе!..
І молодий той грішний рай!
[Перша половина 1850, Оренбург]
  

76=LỬA TRẠI CHÁY BỪNG

Lửa trại cháy bừng, tiếng nhạc vang lên
Dàn nhạc dường như tru lên, nức nở
Trong đôi mắt của biết bao bạn trẻ
Bừng sáng lên thứ ánh sáng kim cương.

Bừng sáng lên những hy vọng vàng son
Trong những đôi mắt vui kia – là bởi
Những đôi mắt trẻ trung, không lầm lỗi
Họ cười vang, họ trò chuyện râm ran.

Họ nhảy múa. Chỉ tôi đứng một mình
Mắt ngó quanh, dòng nước mắt tuôn chảy
Tôi khóc vì điều chi, vì ai vậy?
Có thể là tôi cảm thấy tiếc thương
Như một ngày mưa, như một ngày buồn
Thời tuổi trẻ của tôi không còn nữa.
[1850]

76= Огні горять, музи́ка грає

Огні горять, музи́ка грає,
Музи́ка плаче, завиває;
Алмазом добрим, дорогим
Сіяють очі молодії;

Витає радость і надія
В очах веселих, любо їм,
Очам негрішним, молодим.
І всі регочуться, сміються,

І всі танцюють. Тілько я,
Неначе заклятий, дивлюся
І нишком плачу, плачу я.
Чого ж я плачу? Мабуть, шкода,
Що без пригоди, мов негода,
Минула молодость моя.
[Перша  половина  1850. Оренбург]


77=RÕ THẬT ĐIỀU QUỈ THA MA BẮT

Rõ thật điều quỉ tha ma bắt
Tôi phí bao giấy mực, bao tháng ngày
Và nhiều khi tôi một mình ngồi khóc
Có biết còn cách nào khác được đâu.

Không chỉ nguyên nhân nhân sinh quan
Mà tôi khóc như ông già đầu bạc
Uống rượu say rồi tuôn dòng nước mắt
Rằng sống cô đơn giữa trần gian.
[1850]

77= На батька бісового я трачу

На батька бісового я трачу
І дні, і пера, і папір!
А іноді то ще й заплачу,
Таки аж надто. Не на мир

І на діла його дивившись,
А так, мов іноді упившись
Дідусь сивесенький, рида, —
Того, бачте, що сирота.
[Перша  полонина  1850, Оренбург]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét