Thứ Năm, 25 tháng 10, 2018

Thơ T. Shevchenko


62=VÀ THUNG LŨNG RỘNG

Và thung lũng rộng
Và cao nấm mồ
Và buổi chiều hoạ mi thanh vắng
Và những gì đã nói, đã mơ
Anh sẽ không quên bao giờ.

Chỉ một điều không kết tóc xe tơ
Mà chia tay như chưa gặp bao giờ
Nhưng mà trong khi đó
Những tháng năm tuổi trẻ
Đã trôi đi một cách mơ hồ.

Anh và em già đi trông thấy
Em - goá bụa, còn anh - cảnh tù đày
Không phải sống mà chỉ sống qua ngày
Và hai ta nhớ lại
Những ngày tháng đã vụt bay.
[1848]

62= І широкую долину

І широкую долину,
І високую могилу,
І вечернюю годину,
І що снилось-говорилось,
Не забуду я.

Та що з того? Не побрались,
Розійшлися, мов не знались.
А тим часом дорогії
Літа тії молодії
Марне пронеслись.

Помарніли ми обоє —
Я в неволі, ти вдовою,
Не живем, а тілько ходим
Та згадуєм тії годи,
Як жили колись.
[Друга половина 1848, Косарал]


63=BÊN VŨNG NƯỚC TRONG VƯỜN

Bên vũng nước trong vườn
Dừa cạn không còn mọc
Và thiếu nữ thanh tân
Không còn đi gánh nước.

Quanh bờ giậu trong vườn
Cây hoa bia khô héo
Bước từ mái nhà tranh
Cô không còn đi dạo.

Bên vũng nước trong vườn
Liễu nghiêng mình cúi xuống
Còn cô gái mắt đen
Cô đơn và buồn chán.

Cô khóc, cô đau đớn
Như con cá giãy lên
Và có tiếng cười vang
Từ bên nhà hàng xóm.
[1848]

63= На вгороді коло броду

На вгороді коло броду
Барвінок не сходить.
Чомусь дівчина до броду
По воду не ходить.

На вгороді коло тину
Сохне на тичині
Хміль зелений, не виходить
Дівчина з хатини.

На вгороді коло броду
Верба похилилась.
Зажурилась чорнобрива,
Тяжко зажурилась.

Плаче, плаче та ридає,
Як рибонька б'ється...
А над нею, молодою,
Поганець сміється.
[Друга половина 1848, Косарал]
  

64=TÔI BUỒN MỘT MÌNH

Tôi buồn một mình trong cảnh tù đày
Không có ai đ đem lòng thổ lộ
Tôi đi tìm, mà cũng không biết nữa
đâu có người trò chuyện với tôi.

Tôi đi tìm khắp nơi, tôi tìm Chúa
Nhưng mà tôi có Chúa thế này sao
Cho tôi biết bao ngày tháng khổ đau
Bao cay đắng và còn hơn thế nữa.

Mùa hè của tôi âm u, không rực lửa
Mùa hè thiêng liêng thần thánh của tôi
Cuộc đời tôi cay đắng, lỡ làng trôi
Chẳng còn lại một chút gì đáng nhớ.

Mà tâm hồn tôi rất cần giải trí
Bởi thế, hồn tôi mong muốn, yêu cầu
Một lời êm ái nhưng chẳng thấy đâu
Như tuyết trắng trên đồng tha lê lết
Một cái xác hãy còn chưa chết hết.
[1848]

64= В неволі, в самоті немає

В неволі, в самоті немає,
Нема з ким серце поєднать.
Та сам собі оце шукаю
Когось-то, з ним щоб розмовлять.

Шукаю Бога, а нахожу
Таке, що цур йому й казать.
От що зробили з мене годи
Та безталання; та ще й те,

Що літечко моє святе
Минуло хмарно, що немає
Ніже єдиного случаю,
Щоб доладу було згадать.

А душу треба розважать,
Бо їй так хочеться, так просить
Хоч слова тихого; не чуть,
І мов у полі сніг заносить
Неохолонувший ще труп.
[Друга  половина  1848, Косарал]


65=BỐ EM ĐÃ MẤT RỒI

Bố em đã mất rồi
Mẹ cũng không còn nữa
Chẳng ai khuyên, giúp đ
Chỉ mình em trên đời.

Đau khổ biết giấu đâu
Biết tìm đâu may mắn?
Em sẽ đi làm mướn
Chẳng biết sẽ thế nào?

Em sẽ đi vô rừng
Sẽ trồng cây rau húng
Nếu may mắn thì không
Bỏ ngôi nhà thấp vắng.

Nếu may mắn đến nhà
Em nhà nội trợ
Còn không, sẽ đi ra
Tìm may trong thiên hạ”.

Vạt rau húng trong rừng
Lớn lên và tươi tốt
Còn cô gái đi ra
Xấu đi và còi cọc.
[1848]

65= Ой умер старий батько

«Ой умер старий батько
І старенькая мати,
Та нема кому щирої
Тії радоньки дати.

Що мені на світі,
Сироті, робити?
Чи йти в люде жити,
Чи дома журитись?

Ой піду я в гай зелений,
Посаджу я руту.
Якщо зійде моя рута,
Остануся тута,

Прийде милий в мою хату
Хазяїнувати.
А як же ні, то я піду
Доленьку шукати».

Посходила тая рута,
В гаї зеленіє.
А дівчина-сиротина
У наймах марніє.
[Друга половина 1848, Косарал]




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét