78=TÔI MƠ THẤY DƯỚI NGỌN ĐỒI CON
Tôi mơ thấy dưới ngọn đồi con
Có một mái nhà tranh màu xám
Đứng giữa những cây liễu cúi mình
Thấy một cụ già tóc bạc trắng
Đang đùa vui với lũ trẻ con
Những đứa bé tóc xoăn, cụ âu yếm
Những đứa cháu ruột của mình.
Tôi mơ thấy một bà mẹ ung dung
Bước ra khỏi nhà mỉm cười hạnh phúc
Hôn lũ trẻ con, ông già tóc bạc
Mẹ hôn tất cả ba lần.
Mẹ chăm đứa bé, mẹ cho nó ăn
Rồi ru ngủ. Còn ông già ngồi đó
Ông mỉm cười, thốt lên trong lặng lẽ:
“Thế tai họa và bất hạnh ở nơi nào
Những kẻ thù và đau khổ ở đâu?”
Và ông già đọc lên nghe rất khẽ
Những lời cầu nguyện, Cha của chúng con
Ánh mặt trời xuyên qua rặng liễu nhỏ
Rồi chìm trong lặng lẽ. Buổi hoàng hôn
Tất cả lặng im. Ông già cầu Chúa
Ông thấy vui trong lòng và đi ngủ.
[1850]
78= І досі сниться: під горою
І досі сниться: під горою
Меж вербами та над водою
Біленька хаточка. Сидить
Неначе й досі сивий дід
Коло хатиночки і бавить
Хорошеє та кучеряве
Своє маленькеє внуча.
І досі сниться, вийшла з
хати
Веселая, сміючись, мати,
Цілує діда і дитя
Аж тричі весело цілує,
Прийма на руки, і годує,
І спать несе. А дід сидить
І усміхається, і стиха
Промовить нишком: — Де ж те
лихо?
Печалі тії, вороги?
І нищечком старий читає,
Перехрестившись, Отче наш.
Крізь верби сонечко сіяє
І тихо гасне. День погас
І все почило. Сивий в хату
Й собі пішов опочивати.
[Перша половина 1850, Оренбург]
79=GỬI MARKO VOVCHOK
Kỷ niệm ngày 17 tháng 2 năm 1859
Tôi vừa ở miền Ural chưa lâu lắm
Tôi
lang thang và cầu nguyện Chúa Trời
Để
không mất đi chân lý của tôi
Và
để những lời của tôi không chết
Tôi
nài xin. Và Ngài gửi cho tôi
Một
nhà tiên tri dịu dàng thắm thiết
Người
sẽ tố cáo, vạch trần tội ác
Ôi,
người là nguồn ánh sáng của tôi
Là
ánh bình minh thần thánh rạng ngời
Và
người đối với tôi là sức trẻ
Hãy
cháy lên, ánh sáng kia hãy tỏa
Hãy
động viên con tim tội nghiệp này
Con
tim đau đớn… tôi sẽ hồi ngay
Và
tôi sẽ gọi về bao ý nghĩ
Từ
cõi chết trở về nơi trần thế.
Ôi,
ý chí tự do, số kiếp tự do
Hỡi
nhà tiên tri, nguồn sáng chói lòa
Tôi
gọi tên người bằng bao ý nghĩ.
[1859]
79= Марку Вовчку
На пам'ять 24
генваря 1859
Недавно я поза Уралом
Блукав і господа благав,
Щоб наша правда не пропала,
Щоб наше слово не вмирало;
Блукав і господа благав,
Щоб наша правда не пропала,
Щоб наше слово не вмирало;
І виблагав. Господь послав
Тебе нам, кроткого пророка
І обличителя жестоких
Людей неситих. Світе мій!
Моя ти зоренько святая!
Моя ти сило молодая!
Світи на мене, і огрій,
І оживи моє побите
Убоге серце, неукрите,
Голоднеє. І оживу,
І думу вольную на волю
Із домовини воззову.
І думу вольную... О доле!
Пророче наш! Моя ти доне!
Твоєю думу назову.
Тебе нам, кроткого пророка
І обличителя жестоких
Людей неситих. Світе мій!
Моя ти зоренько святая!
Моя ти сило молодая!
Світи на мене, і огрій,
І оживи моє побите
Убоге серце, неукрите,
Голоднеє. І оживу,
І думу вольную на волю
Із домовини воззову.
І думу вольную... О доле!
Пророче наш! Моя ти доне!
Твоєю думу назову.
1859, февраля 17, СПб
80=NHỮNG BÔNG HOA KHOE SẮC
Tặng Fyodor Ivanovich
Kỷ niệm ngày 22 tháng 9 năm 1859.
Ở trên đồi những bông hoa khoe sắc
Dưới thung lũng có một chàng Cô-dắc
Chàng lang thang và suy nghĩ một điều:
Biết đi tìm ở đâu ra hạnh phúc?
Trong quán rượu với những người giàu có
Với những người buôn đi trên đồng cỏ
Hay giữa mênh mông đồng rộng thênh thang
Để trò chuyện đôi điều cùng ngọn gió?
Không phải thế đâu, người anh em ạ
Mà ở cô gái, trong nhà xa lạ
Ở trong khăn tắm hoặc trong khăn tay
Được cất trong một chiếc rương mới lạ.
[1859]
80= Ой по горі роман цвіте
Федору Івановичу Черненку.
На пам’ять 22 сентября 1859
року
Ой по горі роман цвіте,
Долиною козак іде
Та у журби питається,
Де та доля пишається?
Чи то в шинках з багачами?
Чи то в степах з чумаками?
Чи то в полі на роздоллі
З вітром віється по волі? —
Не там, не там, друже-брате,
У дівчини в чужій хаті,
У рушничку та в хустині
Захована в новій скрині.
Лихвин, 7 іюня [1859]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét